Nguyễn Xuân Kính tặng cán bộ chiến sỹ BĐBP Việt Nam
Empty

 

Chia tay 35 năm

Biên phòng ơi, nhung nhớ

Nay có dịp “trở về”

Lòng dạ cứ bâng khuâng

Màu áo xanh,

Quân hàm xanh

Tuổi xuân sức trẻ

Gắn bó đời mình

Hải đảo – Biên cương.

 

Đồn là nhà, biên giới – “Quê hương”*!

“Điểm tựa*” vững vàng

Nơi điểm đầu sóng gió

Cha ông ta dạy rồi

“Có của phải lo rào dậu”

Để Tổ quốc bình yên

Cần có Đội vệ binh Quốc gia.

Empty

 

Nhờ có một thời xưa xa

Để hôm nay “Hội ngộ”*

“Câu chuyện của Hà” * mở lối “Ngày mai”*

Một “Chồi Xuân”, hy vọng “Cháu tôi”*

Nhưng “Bởi tại con đường”

Làm cuộc đời “Đối mặt”*

Nên “Lão Nhâm” * day dứt “Nổi đau”.

 

Hôm nay “trở về”

Đồng đội đã “đi xa”

Người “ra Bắc”,

Kẻ “vào Nam” xa cách

Còn đọng lại

Màu áo xanh, quân hàm xanh

Và ánh mắt

Các cháu, các em

Thân mến biết nhường nào!.

Empty

 

Món quà mọn

Chú và anh gửi tặng

“Điểm tựa” vững vàng, Hải đảo - Biên cương

Tổ quốc yêu thương

Đất nước kiên cường

Cần có các cháu, các em

Ngày đêm canh giữ

Chúc Đội vệ binh Quốc gia chân cứng đá mềm!. 

Tháng 7, nhân ngày vu lan báo hiếu, nhà văn trẻ (74 tuổi) Nguyễn Xuân, nguyên sỹ quan BĐBP Việt Nam vừa xuất bản tập truyện ngắn “đầu tay” Điểm tựa gửi tặng Bộ đội Biên phòng Khánh Hòa.

*Tên các truyện ngắn trong tập sách.

NX.

Bạn nghĩ sao?